1-
Ta về gởi nắng thu rơi
Gởi trăm năm muộn
Gởi người người đi
Gởi ta
Cơn mộng cuồng si
Gởi hoa tàn cội
Gởi gì cho nhau
Còn đây mộ khúc biển dâu
Khơi trong tà nguyệt
một màu liễu xanh
2-
Mai ta vầy cuộc đăng hành
Phút giây trùng ngộ
chớm mầm biệt ly
Ôm trăng đồi gió mấy khi
Vườn khuya đã khép
còn gì nuớc mây
Theo em xuống tận đời nầy
Hồn bơ vơ rộng
sông đầy khói tan
3-
Ta về bạt cỏ đồi lan
Hái trăng cổ độ
cười khan mấy mùa
Ngựa còn sải vó đường xưa
Có nghe ai hát
bờ khuya vắng người
Khóc cho tàn một cuộc chơi
Gọi thinh không
vọng tiếng cười vô thanh
4-
Thôi thì đêm cũng bặt tăm
Như sương ngoài cội
nguyệt nằm dưới mưa
Hoa kia phai nhạt mấy mùa
Hồn say du tử
tình chưa nẻo về
Dẫu đi muôn dặm sơn khê
Vẫn không tìm được
tay che nụ cười
5-
Nầy sông
mấy thuở đầy vơi
Để ta hoá đá
bên trời vãng vong
Mai nầy xin
cuộc tương phùng
Có ai đốt lửa
soi chung mặt người
Đã không mong
nước chảy xuôi
Cũng đành giáp mặt
rồi thôi
trở về
....
LH. Huỳnh Ngọc Thương
Viết từ Phố Bolsa
AUG. 10-2019