Tháng
4 năm 1975 Huệ bị thương tại Bình Dương trong chuyến hành quân lấy tin
tức cho Biệt Khu Thủ Đô và lúc đó 3 Sư Đoàn Cộng Sản Bắc Việt đang bao
vây Sàigòn, vào những giờ phút cuối cùng của cuộc chiến VN Tháng tư
1975.
37 năm sau 28 tháng 4, 2012 anh
em đi chôn Huệ tại đồi Hồng, thành phố Whittier của miền Nam
California, hôm tháng 6 chờ đủ 49 ngày lên thăm mộ Huệ nhưng gia đình
thuộc Tin lành nên không tổ chức 49 ngày cho Huệ.
Mỗi năm ngày 31 tháng 7, tôi đều gọi Happy Birthday và đưa ngón tay cho nó, rồi nó cười hề hề và nói Thank
You. Năm nay nhớ ngày Birthday gọi cho đứa em gái nó, mới biết Mẹ của
nó cũng vừa ra đi hôm 8 tháng 7,. Sau ngày nó mất bà già buồn bả và nhịn
ăn, cả tháng xong rồi gọi tất cả con cháu cho bà gặp lần cuối, Bà
chờ cho đứa chắt cuối cùng từ xa về thăm rồi bà lặng lẽ và êm đềm ra đi
. Hôm đầu năm lúc nó còn ở Convalescent Hospital khi đến thăm nó báo
tin anh Nhơn Quân Cảnh của nó cũng vừa ra đi, nó khóc như mưa như gió,
khóc như trút cho hết nỗi buồn phiền và gia đình trong một năm đã có 3
người ra đi thật là Đại Tang.
Khoãng
đầu năm 74 gia đình Huệ ở Chợ Lớn đổi từ ngành thầu Giặt Ủi qua điện
lạnh gồm sửa máy lạnh và tủ lạnh, tháng tư bảy lăm, hôm các Đoàn Công
tác về Kho 18 và đi hành quân lấy tin tức cho Biệt Khu Thủ Đô và Quân
Đoàn 3, ở nhà giao cho nó chiếc xe Honda chạy lên, chạy về Chợ Lớn, vì
biết tình hình không khả quan nên Nhà dặn dò nếu có di tản về Phú Quốc
hay về Vùng 4 anh cứ đi và đừng lo lắng cho gia đình, chiều 29 tháng 4,
1975 hai đứa lại gặp nhau ở Kho 18 và nó nói mày có đi Phú Quốc không ?
tôi trả lời, nếu anh em đi thì tao đi chớ ở đây làm gì, nó nói mình đi
Phú Quốc chờ giàn sếp và về trở lại đi hành quân tiếp tục hai thằng nhặt
một số súng đạn để ngổn ngang trong dãy lều tôn rồi xuống tàu quân vận,
từ ngày qua Mỹ cứ mỗi tuần anh em đều liên lạc nhau, khi trể lắm là 1
tháng, nhiều khi nó lặn không biết ở đâu vài tháng sau hết bình hơi nó
trồi lên rồi nó thí cô hồn 1 cú điện thoại, bên đây đầu giây tôi hỏi:
mày đi đâu lâu vậy ? nó kể những chuyện giống như nó mới đi đóng phim về
: Tao mới qua Nhật thanh toán xong tụi Hắc Long mới về. Tôi cười và nói
lãng sang chuyện khác, sau này mới biết nó hay đi làm việc chung với
Craig trước đây ở MAC-SOG Long Thành Việt Nam và CRAIG đang là Special
Agent cho FBI, và Huệ là cộng tác viên của Craig nhưng không là nhân
viên chính thức, thỉnh thoảng chúng tôi gặp Craig ở SOA Re-uinion Las
Vegas. Hôm nghe tin Trung Úy Hoàng Như Bá sau thời gian đi tù cải tạo và
đến định cư ở Hoa Kỳ tôi có cho Huệ biết, nó mừng lắm, nó nói hôm sau
30 tháng 4 năm 1975 Trung Úy Hoàng Như Bá có ghé nhà ở Chợ Lớn để hỏi
thăm tin tức và xin áo quần củ vì tưởng nhà còn thầu đồ giặt, Ông Già
Huệ nói Nó đi rồi , Ông già Huệ là người Tàu rặt, ổng nói tiếng Việt
củng ba chớp ba nháng lắm, gia
đình chỉ có vài người nói tiếng Việt thông thạo còn ngôn ngử chính trong
gia đình là nói tiếng Quảng Đông. Mấy chục năm nay chẵng bao giờ nghe
Huệ phiền hà gì chuyến viếng thăm nhà Huệ sau 30 tháng 4 năm 1975 cho
đến Noel năm 2007 nó bị Stroke và cũng chẵng bao giờ phiền hà gì Trung
Úy Bá, thỉnh thoảng tôi chuyễn tin Anh Bá gữi lời thăm mày và Tra Mel có hứa qua thăm nhưng chờ hoài không thấy chắc nó bận công việc, cô em gái kế Huệ cho biết lúc anh Bá ghé nhà. ông
già chỉ cho biết Huệ đi rồi, từ hôm sau đám tang đến giờ không có dịp
nói chuyện với em Huệ, cô em này là người gần gủi nhất và mổi tuần đều
ghé thăm Huệ, ròng rã trong 5
năm Huệ nằm tại Convalescent Hospital và cứ mỗi lần ghé thăm cô đều điện
thoại cho biết anh Huệ muốn nói chuyện với anh và đưa điện thoại hai
đứa nói chuyện, cũng như một người bạn gái quen ở Đảo Wake năm 1975 củng
thường ghé thăm mỗi tháng.
Bốn tháng nay anh em không gặp và cô ấy nói, anh
Hòa em nhớ anh lắm, thật dể thương vô cùng vì cô ta đang nhớ Huệ. Tôi
bảo hôm nào anh ghé thăm em và mình đi ăn . Năm 80 sau khi Ba Huệ mất,
lúc ấy ở nhà mới đi theo chương trình Bán Chính Thức Vượt Biên dành cho
Việt Kiều gốc Hoa với điều kiện giao hết tài sản cho Việt Cộng . Cho đến
bây giờ gia đình chẵng ai còn nhớ Trung Úy Hoàng Như Bá ghé thăm hoạc làm phiền gì cả.
Huệ
rất tốt và chơi bạn rất chân tình, có một lần nó mời vợ chồng tôi đến
ngôi nhà mới khang trang nó hùn mua với mấy người bạn ở Riverside , nó
làm bếp rất giỏi và nấu thức ăn thật ngon và thật chọn lọc, nó đi chợ
mua những gia vị và nấu nướng những Đặc Sản của người Hoa thật là ngon
và nấu nướng rất công phu và bài bản, những lần khác ghé thăm Temple
City nó đưa đi những nhà hàng và gọi những món Soup rất đặc biệt như Rắn
đủ loại, có lần món súp toàn là dương vật nó nói ăn gì bổ đó, xong nó
đưa qua những căn Apartment của mấy đứa em giang hồ nó coi sóc, nó quảng
cáo thằng xếp khu này em tao mày đừng lo nó take care tất cả , nó ở
Nhảy Dù , nó muốn gặp mày lắm, nghe nói lính Nhảy Dù không biết là Nhảy
Dù Việt Nam hay mấy đứa đi Lính Nhảy Dù của Mỹ hay là nó Nhảy Dù, Nhảy
Dù , thôi củng không hỏi tới, hỏi lui cho mệt, đến nơi nó bấm code và
mật khẩu, cửa mở ra thấy 4,5 cô gái trạc 20 từ Trung Hoa Lục Địa sang,
nói tiếng Anh chút đỉnh đủ xài, tôi hỏi mày muốn đứa nào ? nó nói không ,
tao lo cho mày đó, tao không sao, tôi trả lời , nếu mày không muốn thì
tao cũng không muốn luôn, thôi đem chai rượu đây 3 đứa mình uống. Thỉnh
thoảng vài tháng ghé khu này một lần và lúc nào nó cũng lo đầy đủ.
Có
lần đi công tác ở Houston, không biết nó đi làm gì ở bên đó, đi làm về
chiều nó ghé Hotel và rủ đi thăm Châu Rè, Trung Vịt bầu, Mạnh Tử và
Thiếu Úy Hưng 71, anh em nhậu li bì và chửi thề nguyên đêm ở nhà anh
Hưng, sáng hôm sau nó đòi đi ăn phở, lúc này Houston chưa thịnh hành như
bây giờ, tiệm phở tên là Phở Đại Dương, trong thực đơn có Tô Đại Dương
nhưng chưa bao giờ có khách ăn thử vì khoảng 3 đến 5 tô xe lửa cộng lại,
nó bèn gọi bồi bàn cho một Tô Đại Dương, lúc đó ai củng ngưng ăn và chờ
nhà bếp mang tô Đại Dương do chính Huệ khai trương, đó là một chậu sứ
loại đựng Hoa có dán nhãn hiệu MARSHALL màu đỏ và giá tiền còn dính trên
chậu chưa gở ra, hai người
trong nhà bếp khệ nệ mang chậu Hoa Đại Dương đặt trên bàn, các thực khác
bu chung quanh Huệ khoảng chục người để xem nó có ăn hết không và ai
củng ngạc nhiên, nó làm sạch hết Tô Đại Dương và thực khách chụp hình
xin chử ký túi bụi.
Huệ
bạn tôi 40 năm không phiền hà bất cứ ai, nhiều khi có chuyện bất mản nó
chửi thề một tiếng, lờ lợ nửa Tàu nửa Việt và không nói thêm, nó thích
nói về Lịch Sử của Trung Hoa,
Việt nam và Lịch Sử thế giới, nó thích nói về diễn tiến của tình hình
hiện tại, ít than phiền và chê bai ai, có lần hai đứa mồng một tết 74
qua Đà Nẵng chơi, Tết xa nhà và xa quê, không người thân, buồn lang
thang khắp phố, hai đứa thăm nhà “người quen” hai đứa
đi nhậu cho tới khuya mới về Cư Xá Sĩ Quan Vãng Lai ngũ đêm.
Mấy
hôm nay một số e-mail nhắc về Huệ, bỗng nhớ lại những kỹ niệm một thời
đã đi qua, một người bạn ngang tàng, chưa bao giờ biết khuất phục, có
lần hai đứa đang ngồi ăn nhà hàng Tàu trên vùng Monterey Park mấy đứa
Gang bao vây và chỉa súng vào người Huệ, ghán tội Huệ là Cảnh Sát Chìm,
nó chửi thề túi bụi nó nói, nếu tao là Cảnh Sát thì tụi mày không còn
một thằng, nó nói qua, nói lại, bằng tiếng Tàu, với xếp tụi Gang và đám
Gang bỏ đi.
Mấy
năm nằm tại Convalescent Hospital mỗi lần ghé thăm, mấy cô Y Tá chạy
theo mắng vốn, Your Friend He sticks the Fingers on me, tôi cười và xin
lỗi họ, nó nói chỉ có mấy đứa đẹp là tao tha, còn mấy đứa kia đả xấu lại
còn nhăn nhó nên đứa nào cũng bị ăn Ngón Tay của tao.
Viết cho thằng bạn thân nó luôn thuộc lòng câu “ Đéo đấm, đéo đá, đời đéo nể, đéo tiền đéo bạc, ghệ đéo mê”.
Những người bạn tốt trong đời sống không bao giờ quên !!!
Khi nào anh em ở xa về muốn thăm Mộ Huệ, luôn sẵng sang đưa rước.
No comments:
Post a Comment