Nhìn những mùa thu đi
Em nghe sầu lên trong nắng
Và lá rụng ngoài song
Nghe tên mình vào quên lãng
Nghe tháng ngày chết trong thu vàng.
Nhìn những lần thu đi
Tay trơn buồn ôm nuối tiếc
Nghe gió lạnh về đêm
Hai mươi sầu dâng mắt biếc
Thương cho người rồi lạnh lùng riêng.
[ĐK:]
Gió heo may đã về
Chiều tím loang vỉa hè
Và gió hôn tóc thề
Rồi mùa thu bay đi
Trong nắng vàng chiều nay
Anh nghe buồn mình trên ấy
Chiều cuối trời nhiều mây
Đơn côi bàn tay quên lối
Đưa em về nắng vương nhè nhẹ.
Welcome to Yeucahat.com
Đã mấy lần thu sang
Công viên chiều qua rất ngắn
Chuyện chúng mình ngày xưa
Anh ghi bằng nhiều thu vắng
Đến thu này thì mộng nhạt phai.
Vàng Thu Lá đổ
Thu Sầu
Lam Phương
Quang Dũng hát
Lá vàng rơi rụng ngoài hiên
Gió se se lạnh lan viên khai màu
Úc châu Lan Kiếm khởi đầu
Sydney orchid ngạt ngào hương lan
Đăng Lan hương sắc tuyệt trần
Hồ Điệp Vũ Nữ rực vầng hào quang
Mùa thu cây đổ lá vàng
Vàng thu lá đổ mây ngàn vấn vương
Nhớ Việt Nam khóc cố hương
Thân tôi phận kẻ tha phương xứ người
Chén cơm manh áo rả rời…
Gió se se lạnh lan viên khai màu
Úc châu Lan Kiếm khởi đầu
Sydney orchid ngạt ngào hương lan
Đăng Lan hương sắc tuyệt trần
Hồ Điệp Vũ Nữ rực vầng hào quang
Mùa thu cây đổ lá vàng
Vàng thu lá đổ mây ngàn vấn vương
Nhớ Việt Nam khóc cố hương
Thân tôi phận kẻ tha phương xứ người
Chén cơm manh áo rả rời…
Mùa thu thưa nắng gió mang niềm nhớ
Trời chiều man mác buồn nát con tim
Lệ tình đẫm ước tà aó trinh nguyên
Kỷ niệm êm đềm còn in trên giấy
Người ôm thương nhớ ra đi từ đấy
Trời đày hai đứa vì thiếu tơ duyên
Rừng còn thay lá tình vẫn chưa yên
Thương chi cho lắm giờ cũng xa nhau
Người từ ngàn dặm về mang nỗi sầu
Nhịp cầu ô thước hẹn đến mai sau
Ngày dài nhung nhớ mình cũng như nhau
Trên cao bao vì sao sáng ..
rừng vắng có bao lá vàng
Là bấy nhiêu sầu ...
Người đi hoa lá chết trong niềm nhớ
Người về lặng lẽ tình vẫn bơ vơ
Thà rằng chôn kín mộng ước bên nhau
Quên đi cho hết một kiếp thương đau
Một Thuở yêu đàn - Trình bày Lệ Thu - Tác giả Hoàng Trọng
http://www.youtube.com/w...creen&v=0VCn2Tp_WPc
Thu buổi chiều - Hữu Nguyệt
Có một mùa thu lá vàng không bay
Cứ đậu lại để chờ đám cưới
Đằng sau vầng trăng là mùa thu trăm tuổi
Anh níu lại buổi chiều này cho một chuyến đi xa ...
Thu tàn - Mai hoài Thu
Thu tàn sầu úa , lòng cố quạnh
Nắng nhạt mờ phai tựa bóng mây
Mơn man gió thổi chiều hiu quạnh
Ngập cả hồn thu xác lá vàng
Bên Bờ Quanh Hiu
Hoài Thương Trang
Một. Hai. Ba . Bốn
Lá vàng rơi
Ngàn cánh thu bay nhẹ vào đời
Xôn xao nỗi nhớ. Từng nỗi nhớ
Giọt tình vương lạnh
Hạt sương rơi
Một. Hai. Ba . Bốn
Nỗi buồn trôi
Mây tím không gian giăng ngập trời
Thu đến thu đi. Còn ai đợi
Giữa bờ thương nhớ
Lá sầu rơi
Một. Hai. Ba. Bốn
Mảnh trăng vơi
Vụn vỡ trên sông nước gọi mời
Sóng vỗ ru ngàn thu hấp hối
Bên bờ hiu quạnh.
Với đơn côi !!!
Hoài Thương Trang
Một. Hai. Ba . Bốn
Lá vàng rơi
Ngàn cánh thu bay nhẹ vào đời
Xôn xao nỗi nhớ. Từng nỗi nhớ
Giọt tình vương lạnh
Hạt sương rơi
Một. Hai. Ba . Bốn
Nỗi buồn trôi
Mây tím không gian giăng ngập trời
Thu đến thu đi. Còn ai đợi
Giữa bờ thương nhớ
Lá sầu rơi
Một. Hai. Ba. Bốn
Mảnh trăng vơi
Vụn vỡ trên sông nước gọi mời
Sóng vỗ ru ngàn thu hấp hối
Bên bờ hiu quạnh.
Với đơn côi !!!
Đâu Phải Bởi Mùa Thu -
Nhạc: Phú Quang / Trình bày Siu Black
http://youtu.be/f6Y-GnYHeVo
Em ru gì, lời ru cho đá núi,
đá núi tật nguyền vết sẹo thời gian.
Em ru gì! lời ru cho biển khơi,
Biển khơi biết bao giờ ngừng lại.
Em ru gì! lời ru cho anh một đời đam mê, một đời giông tố.
Em ru gì cho ta khi bao ngày phôi pha.
Câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng
Thôi đừng hát ru ... thôi đừng ray rứt ...
Lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu.
Em ru gì, lời ru bao tiếc nuối tiếc,
Nuối tiếc một đời ước vọng tàn phai,
Em ru gì, lời ru cho ngày mai,
Thời gian có bao giờ trở lại,
Em ru gì, lời ru cho anh, một đời đam mê, một đời giông tố,
Em ru gì cho ta, khi bao ngày phôi pha,
Câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng,
Thôi đừng hát ru, thôi đừng ray rứt,
Lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu.
Thu đã chuyển mùa phải không em ?
Vàng lạnh nẻo xưa lá phủ mềm
Bước ai xa vắng ... nghe xao động
Có phải em về trong gió êm?
Cứ ngỡ em về hát khúc xưa
Ru lòng giấc ngủ rất dại khờ
Phong ba để lại đời mưa gió
Xa thẳm chốn nào em có mơ?
Hãy về qua gió rét mưa sa
Khơi đóm lửa khuya sưởi đêm già
Dẫu chưa thắm lửa hồn vẫn ấm
Lạnh mấy đêm dài đông sẽ qua
Vàng lạnh nẻo xưa lá phủ mềm
Bước ai xa vắng ... nghe xao động
Có phải em về trong gió êm?
Cứ ngỡ em về hát khúc xưa
Ru lòng giấc ngủ rất dại khờ
Phong ba để lại đời mưa gió
Xa thẳm chốn nào em có mơ?
Hãy về qua gió rét mưa sa
Khơi đóm lửa khuya sưởi đêm già
Dẫu chưa thắm lửa hồn vẫn ấm
Lạnh mấy đêm dài đông sẽ qua
No comments:
Post a Comment