Tuesday, January 30, 2024

Cây Mùa Xuân Nha Kỹ Thuật

Lôi Hổ Đoàn Khánh đã vào nhà thương San Jose và hiện đang nằm tại ICU, bệnh tình nguy kịch, xin cầu nguyện cho một chiến hữu của chúng ta.

SOG Legend Khanh "Cowboy" Doan is in need of prayers. Cowboy served in SOG for several years, including the Oct. 5, 1968 mission with ST Alabama when that 9-man SOG recon team came up against 10,000 NVA soldiers in the A Shau Valley. Cowboy, according to his daughter, went to ICU in a San Jose hospital a few days ago and remains in critical condition. Cowboy is photographed here with Navy SEAL/Master Podcaster Jocko Willink following the recording of Jocko Podcast # 258 in November 2020 and yours truly. Cowboy is an amazing man. 

SOG Legend Khanh “Cowboy” Đoàn đang cần lời cầu nguyện. Cowboy phục vụ trong SOG trong vài năm, bao gồm cả nhiệm vụ ngày 5 tháng 10 năm 1968 với ST Alabama toán thám sát SOG gồm 9 người đó đối đầu với 10.000 binh sĩ NVA ở Thung lũng A Shau. Cowboy, theo con gái ông, đã đến ICU tại bệnh viện San Jose vài ngày trước và vẫn trong tình trạng nguy kịch. hình trên Khánh Cowboy với Navy SEAL/Master Podcaster Jocko Willink sau bản ghi âm Jocko Podcast # 258 vào tháng 11 năm 2020 và thực sự Cowboy là một người đàn ông tuyệt vời.

Sunday, January 28, 2024

Tổng Hội Nha Kỹ Thuật Thành Kính Phân Ưu - Nghi Thức Phủ Quốc Kỳ VNCH - Kingbee Phan Văn Phúc - Thứ Bảy 3.2.2024 9AM - Restland Funeral Home

 

 
Kingbee Phan Văn Phúc và HL Nguyễn Đức Lâm Dallas Texas 

 


Hòa Phạm 
From:thoichinhchien@gmail.com
To:KQ HoustonVpcTexas
Cc:Dq`' via Pd219,Dq`' via ChienSiVoDanh,Pham Hoa' via Diendannhakythuat,kqvn@googlegroups.com
Sat, Jan 27 at 12:55 PM
Thật là một tin buồn, mong anh về chốn bình an nhất, sẽ nhớ anh mãi mãi. THÀNH KÍNH PHÂN ƯU cùng gia đình tang quyến .
 




*Hồi Ký Chiến Trường.
Núi Bạch Mã và Phi Vụ Tiếp Tế Cuối Cùng cho Biệt Kích Hắc Long Toán 723 Đoàn Công Tác 72 Sở Công Tác Nha Kỹ Thuật.
——————
Từ thành phố Đà-Nẵng lên đèo Hải-Vân nhìn về hướng Tây-Bắc sẽ thấy núi Bạch-Mã, cao gần 5,000 bộ và thường bị mây trắng che phủ trông giống như một con ngựa trắng nằm trong dãy Trường Sơn, đỉnh núi trước đây là một căn cứ nghỉ mát thời Pháp thuộc, được xây cất với nhiều tòa nhà rất nguy nga tráng lệ. Qua bao năm chiến tranh tàn phá, cảnh vật thay đổi, tuyến đường độc đạo duy nhất lên đỉnh đã bất khả dụng suốt cả một thời gian dài.
Sau hiệp định chia đôi đất nước, bọn giặc phương Bắc tiếp tục tiến chiếm miền Nam, chiến sự bùng phát khắp nơi, đỉnh núi Bạch-Mã trở thành một cứ điểm quân sự rất quan-trọng vì có thể quan sát và kiểm soát được cả một vùng rất rộng lớn, nhất là đường mòn HCM nằm cạnh chân núi phía Tây trong dãy Trường-sơn. Xa xa nhìn lên đỉnh núi như một cái yên ngựa, hai điểm cao do một đơn vị Địa-phương-Quân và một đơn vị thuộc Nha-kỹ-Thuật trấn giữ, mọi liên-lạc và tiếp tế chỉ bằng Trực-thăng. Đặc biệt, bọn VC đã lợi dụng hiệp định ngưng bắn lên tiến chiếm được một phần phía Tây trên đỉnh núi, thường xuyên phóng loa đả kích và có đôi lần chạm trán gây thương tích lẫn nhau vì hai bên đều dùng chung một cái giếng nước.
Tôi thường hay biệt phái cho đơn vị NKT trên cứ điểm nầy, rồi chiến sự bùng nổ khắp vùng địa đầu giới tuyến, biệt đội chúng tôi phải luân chuyễn khắp vùng. Một hôm biệt đội đang biệt phái tại căn cứ Phú-Bài, vừa thức giấc thì được lệnh từ Đại Tá Đặng Văn Phước, Không Đoàn Trưởng KĐ51, đem cả biệt đội gồm 2 chiếc Slick và 2 chiếc Gunship bay về đáp tại núi Đá-Bạc cạnh quốc lộ I nằm về phía Đông núi Bạch-Mã chờ lệnh hành quân. Ngay sau đó có 3 chiếc slick khác từ Đà-Nẵng bay ra đáp chờ hợp đoàn, tất cả phi cơ slick được load đầy lương thực, riêng chiếc của tôi chở đầy 10 bao gạo 50 ký. Tr/Tướng Lâm-quang-Thi, Tư Lệnh Tiền-phương vùng I chiến thuật phối hợp cùng Bộ Tư Lệnh KQ đích thân chỉ huy hợp đoàn tiếp tế rất quan trọng nầy.
Đầu tiên một chiếc L-19 dùng loa phóng thanh bay trên vùng kêu gọi quân Bắc-Việt nên tôn trọng lệnh ngưng bắn để chúng tôi bay vào tiếp tế lương thực, tuyệt đối không được khai hỏa, nếu không tuân hành chúng tôi sẽ cho oanh-tạc nát vùng quanh núi… Nhiều phi vụ trước đây lên vùng đều bị hỏa lực phòng không của địch rất nặng, không thể lên tiếp tế khiến cho hầu hết binh sĩ đều bị kiệt sức sau một thời gian khá dài.
Vừa dứt lời phóng thanh nhiều lần thì thấy hai phi-tuần A-37 và cả F-5 từ phi-trường Đà- Nẵng ồ ạt bay ra thị uy gầm thét cả bầu trời quanh vùng. Khi những phi-tuần thị uy rời vùng, tôi cất cánh cùng hai chiếc Guns hộ tống lên vùng thử lửa đầu tiên vì chưa tin được bọn VC. Vì biết có phòng-không nên tôi lái sát ngọn cây bay trườn lên đỉnh núi, khi gần đến đỉnh, thình lình tôi nghe một loạt AK, phi cơ bị lãnh trọn, đèn và âm thanh báo hiệu nổi lên đầy khắp nơi, hệ thống liên lạc bị gián đoạn, đạn lửa phía trước mặt bên kia triền núi bắn lên đỏ trời, tôi cố gắng đưa tàu đến đỉnh, cho đạp vội hết 10 bao gạo khi phi cơ chưa chạm đất. Tôi nghĩ ở lại cũng chết nên quay đầu bay lạng qua lạng lại sát ngọn cây, nhờ 2 chiếc Guns kèm sát đưa về đến nơi an toàn. Sau khi kiểm lại, phi cơ bị bắn thủng tất cả 18 lỗ, may mắn không ai bị thương, thật hú hồn như chết đi vừa sống lại. Tất cả Phi hành đoàn chưa hoàn hồn thì thấy mấy phi tuần phản lực bay ra dội bom quanh sườn núi, khói mù che cả đỉnh núi. Phi tuần oanh tạc rời vùng thì hợp đoàn còn lại gồm 6 chiếc do Đ/úy Thọ hướng dẫn cất cánh lên vùng tiếp tục nhưng phòng không địch bắn lên đỏ trời không thể thực hiện đành phải hủy bỏ phi vụ, tất cả đều hướng nhìn lên đỉnh núi mà bùi ngùi xót thương cho số phận của biết bao chiến hữu thân thương, không biết sẽ phải ra sao trong hoàn cảnh oan nghiệt nầy!
Mãi sau nầy trên đất khách quê người, trong kiếp sống lưu-vong tôi có được cơ may gặp anh T/úy Hậu, người chỉ huy đơn vị NKT trên đỉnh Bạch-Mã năm nào nhờ sự giới thiệu của anh T/úy Hoa Pham nhân dịp anh về tham dự Đại hội NKT tại Dallas. Chúng tôi ôm nhau hội ngộ trong niềm vui khó tả, anh bùi ngùi kể lại: „Chính nhờ 10 bao gạo mà anh đã liều chết xông vào đạn lửa cho chúng tôi như một điều cứu tinh mầu nhiệm, chúng tôi chia nhau ăn hồi sức dần và tìm cách băng rừng tìm về đơn vị gần đầy đủ sau môt thời gian khá dài. Đúng là quả đất tròn và nhờ ơn trên phù hộ nên chúng ta mới còn được như ngày nay. Xin tạ ơn.“
*Tác giả KQ.Phan-văn-Phúc Phi Đoàn 253 Sói Thần/KĐ.51 CT.
-Hình ảnh Núi Bạch Mã - Huế.
(Nguồn: Fb.Nguyễn Dân Việt).
 
Vòng Hoa Sau Một Chuyến Bay.
————-
*Bài viết của KQ.Phan Văn Phúc Phi Đoàn 253 Sói Thần/KĐ.51 CT, kể về chuyến bay giải cứu 22 Quân nhân Tiểu Đoàn 70 BĐQ/BP thoát được về hướng Kontum sau 10 ngày, khi Căn Cứ Gia Vực bị bao vây, tấn công và tràn ngập trưa 21/9/1974.
————————

Gia vực là một Thung lũng thuộc Chi khu Ba Tơ Tỉnh Quảng ngãi, nằm sâu trong dãy Trường Sơn và là Căn cứ của Tiểu Đoàn 70 BĐQ/BP, Muốn bay vào Gia Vực, chúng tôi phải bay thật cao để tránh các khẩu Phòng không của địch thường xuyên bắn phá từ các triền núi rải rác dọc tuyến đường bay. Địa phận Gia Vực nằm trên đường mòn Hồ Chí Minh nên quân Bắc Việt tìm cách đánh chiếm liên tục.

Lần sau cùng tôi được bay với ông Liên Đoàn Trưởng LĐ.11 BĐQ trú đóng tại Tiểu Khu Quảng Ngãi. Chúng tôi bay gần trọn ngày để ông thị sát và liên lạc hành quân, hầu hết các tiền đồn đều bị áp lực địch rất nặng. Trước khi rời vùng tôi nghe ông ban lệnh là phải rút hết các Tiền Đồn phụ về Tiền Đồn chính Gia Vực/BCH Tiểu Đoàn cố thủ chờ giải pháp sau cùng. Sau hiệp định ngưng bắn Ba Lê, chiến trường miền Nam lại trở nên khốc liệt hơn bao giờ hết.

Chúng tôi phải bay liên tục hầu như quên lãng sự mất còn của Căn cứ Gia Vực đã bay qua ngày nào. Một sáng tinh sương Biệt Đội chúng tôi đang còn ngon giấc, tôi được đánh thức nhận lệnh đích thân từ ông Không Đoàn Trưởng chuẩn bị đưa Biệt Đội vào đáp ở Phi Trường Quảng Ngãi chờ lệnh gấp. Trong tiết trời giá lạnh lúc ban mai, tôi nhận thấy ông Đại tá thân yêu khom người chạy đến khi máy bay chưa tắt hẳn.

Lệnh hành quân ngắn gọn “Anh theo lên phi cơ quan sát vào chi khu gia vực tìm xác định bãi đáp xong trở về hướng dẫn hợp đoàn vào giải cứu một đoàn người thất lạc hơn 10 ngày qua vừa liên lạc được.”

Trên cao tôi nhìn thấy được tấm penal ra hiệu của đoàn người trên một ngọn đồi ngược đường về dãy Trường Sơn cạnh Biên giới Kontum. Tôi ra hiệu quay trở về và được biết là hầu hết Quân Dân Gia Vực chạy về hướng Quảng Ngãi đều bị chặn đánh tan rã. Riêng đoàn người này nhờ đi ngược hướng lên núi nhờ một tên thượng dẫn đường nên thoát hiểm.

Tôi trở lại Phi Trường với Hợp Đoàn đầy đủ gồm 7 chiếc slick và 4 chiếc Gunship. Tôi sẽ vào đầu với 2 chiếc gunship theo yểm trợ, nhìn thấy lại mục tiêu tôi báo hiệu và cho phi cơ rơi thật nhanh nhào lộn theo phương thức bay thả toán Lôi hổ vùng biên giới ngày nào để đánh lạc hướng địch. Cố đáp thật nhanh từ 7000 bộ lơ lửng trên không dễ làm mồi cho giặc nhưng nhờ yếu tố bất ngờ và mây còn che phủ nên mấy ổ phòng không địch không nhìn thấy được. Còn quá sớm nên lúc vào cận tuyến tôi còn nhìn thấy được một anh bộ đội vắt khăn vai ngồi đánh răng và lố nhố vài anh đang chơi voley nơi bãi đất trống.

Bất ngờ chúng chạy tán loạn không biết có làm mồi cho mấy khẩu mini gun phía sau không? Tôi quẹo gắt đáp thật nhanh và cất cánh vội, được báo là đã hốt trọn toán người đến 22 tên kể cả đàn bà và trẻ thơ. Vì quá tải nhấc phi cơ lên không muốn nổi, tôi phải nhờ 2 gunship vừa bắn dọn đường vừa quan sát yểm trợ mọi bất trắc có thể xảy ra lúc này. Tôi cố gắng bay là là sát ngọn cây, tay chân gồng cứng, hồi hộp toát mồ hôi suốt cả tuyến bay dù tiết trời quá lạnh.

Cả hợp đoàn phía sau cũng được lệnh quay về, trời đã bắt đầu sáng tỏ, phòng không địch bắt đầu khai hỏa, tầng số lại náo loạn lên vì báo tránh né phòng không địch có cả 37 ly.

Về đáp lại phi trường dân chúng đã ùa vào đầy phi đạo, tất cả chạy đến bao quanh phi cơ tôi, kẻ cười người khóc vang một góc phi trường, nhiều người ôm chầm tôi và phi hành đoàn cám ơn rối rít. Chợt nhìn thấy khá nhiều người ngồi bên lề phi đạo khóc la thảm thiết vì chằng tìm thấy thân nhân, lòng tôi quặn đau khó tả, chiến tranh đã để lại biết bao mất mát đau thương.

Vài hôm sau chúng tôi được mời đến trường trung học Sao Mai để nhận vòng hoa chiến thắng từ các em nữ sinh. Trước hội trường đông dầy quan khách, chúng tôi được tuyên dương công trạng và trong tiếng nhạc quân hành “Giữa đoàn hùng binh có anh đi hàng đầu”. Chúng tôi bước ra với tiếng vỗ tay vang dậy đón nhận những vòng hoa từ tay các em nữ sinh xinh như mộng. Đặc biệt theo sự sắp xếp từ trước của ban tổ chức, tôi được nhận vòng hoa của chính người vợ mới cưới của mình. “Cô nữ sinh Phan Thị Ly Lan vừa mới rời ghế nhà trường vào làm nhân viên Tín nghĩa ngân hàng gặp chàng phi công hào hoa từ trong nam ra là phải lòng ngay.

Gần một năm sau, chúng tôi quyết định lấy nhau, ngày cưới chúng tôi vui thật nhiều nhờ có được ông Thiếu tá Phố, phi đoàn trưởng hướng dẫn rất đông anh em 219 đến dự, đôi lúc chán đời tìm nhìn lại những tấm hình cũ, hồi tưởng lại bao kỷ niệm hào hùng thời son trẻ của bọn mình mà ngẩn ngơ luyến tiếc.

Ngày rước dâu của tôi cũng khá đặc biệt. Chúng tôi theo biệt đội về Sài Gòn, hôm sau bốc thân nhân ở trường đua Phú Thọ, chàng rể mặc veston bay về Gò Công gặp lúc ruộng lúa còn xanh tươi sau nhà chẳng tìm được bãi đáp, tôi phải nhờ Đại úy “Tài râu” hover tôi bước xuống bờ mẫu dừa, cô dâu khập khểnh lần bước vào nhà trước sự trầm trồ vay quanh của dân làng quanh vùng. Đại úy Tài làm một vòng chào tạm biệt hẹn tái ngộ. Chúng tôi cũng thường liều lĩnh trong những phi vu không tên này cũng nhờ sự cảm thông của anh em Nha Kỷ Thuật rất nhiều.

Cưới nhau vào thời điểm chiến trường nóng bỏng nhất nên vợ chồng phải xa nhau thường xuyên, rồi phải chịu nhục hình trong lao tù cộng sản gần 10 năm, tôi mới được trở lại kiếp làm người. Thân tàn ma dại trở về với cảnh khốn cùng của xã hội đương thời, chúng tôi phải cố gắng vươn lên với hai bàn tay trắng. Mất tất cả và đau lòng nhất là chiếc nhẫn cưới vào tù bị chúng cướp, ngoài đời vợ mình phải bán đi góp phần giành giụm từng đồng mua quà thăm nuôi. Tất cả áo bay, hành trang phi hành nàng phải âm thầm tiêu hủy trong nước mắt. Vợ chồng cố gắng buôn bán qua khá nhiều nghề, dần dần cũng khá thành công. Cũng khá lý thú là những tên công an hung thần trong trại hay tìm xin xỏ đủ điều đã bị tôi xử khéo đôi lần khi biết được chương trình H.O.

Chúng tôi còn một vật kỷ niệm rất quý thay cho vòng hoa chiến thắng hơn 40 năm nào bằng một vòng khăn choàng màu tím nàng đã tự tay thêu tặng thưở vừa yêu nhau. Tôi trân quý giữ gìn như báo vật nhận được lại lúc mới ra tù. Giờ đây mỗi lần có dịp mặc lại chiếc áo bay đi dự hội, nàng thường muốn tự tay thắt lại vòng khăn, nàng mỉm cười đứng nhìn, tôi cảm thấy ấm lòng trong bao ky niệm trào dâng trong ký ức, kể cả những lúc tiết trời Texas nóng như thiêu đốt.”

Năm 1972 phi đoàn 219 của chúng tôi được lệnh thuyên chuyển về Nha Trang, sau một thời gian ngắn tôi xin trở ra phi đoàn 253 tân lập để được gần gia đình. Phải rời xa phi đoàn 219 thân quen đầy tình chiến hữu qua biết bao kỷ niệm hiểm nguy luôn gắn bó bên nhau trong lòng đất địch ngoài biên giới tôi không khỏi bùi ngùi.

Thời gian bay bổng ở phi đoàn Long Mã này đã cho tôi dày dạn kinh nghiệm khá nhiều trong phương thức bay bất bình thường, đôi khi mất cả an phi kể cả những lúc biểu diễn táo bạo, mấy anh bạn đồng minh theo yểm trợ phải le lưỡi lắc đầu, khen chê không biết, nhưng đôi lúc thả, bốc toán chạm địch như giỡn với tử thần. Về phi đoàn Sói Thần 253 sau này quý niên trưởng hầu hết đã có ghế ngồi, riêng tôi với nhiều lý do: Lận đận khá nhiều trong đời binh nghiệp sinh ra bất mãn, liều lĩnh quyết “Một xanh cỏ, hai đỏ ngực”, thêm máu anh hùng cá nhân nên luôn hăng say trong mọi phi vụ, không từ bỏ bất cứ một phi vụ nào, càng khó khăn lại càng hăng say thích thú hơn.

Có lẽ nhận thấy được khả năng đặc biệt này của tôi từ lâu nên ông không đoàn trưởng trao cho những phi vụ hiểm nghèo nhất vùng dù tôi đang biệt phái bất cứ nơi đâu. Đôi khi cũng cảm thấy bất mãn nhưng phải “thi hành trước khiếu nại sau”. Rồi hầu hết đều qua đi, thoát hiểm được biết bao lần, lãnh đạn AK thủng tàu nhiều lần đôi khi đến mười mấy lỗ nhưng vẫn về đáp bình yên không thương tích.

Âu là cùng nhờ trời thương còn ngồi đây viết hồi tưởng lại bao kỷ niệm lúc tuổi đời đã gần 7 bó. Gần đất xa trời chỉ mong có dịp gặp nhau Hợp Đoàn lại cùng những người bạn phi hành năm xưa là rất quý.
*Kingbee Phan Văn Phúc PĐ.219 & 253.
# Tôi và 21 người trong chuyến bay nầy.
(Nguồn: Fb.Nguyễn Dân Việt).


Author
Hoa Pham
Anh Phúc ơi! Vẫn còn nhớ chiếc trực thăng của anh bay lạng lách tránh đạn phòng không của địch để thả 10 bao gạo xuống cho Toán 723 của Hậu trên núi Bạch Mã. Nay anh đã ra đi, bay xa cõi trần tạm bợ này. Hậu nguyện cầu Ơn Trên cho hương hồn của anh sớm về Cõi Trời cao và hẹn sẽ gặp lại anh khi Hậu trả xong hết nợ trần. Th/Úy Lê Văn Hậu Trưởng Toán 723

Author
H
Trương Đức
Thành kính phân ưu.
Xin chia buồn cùng gia đình
  • Reply
  • Reply
Chiêu Anh Nguyen
Thành Kính Chia Buồn cùng Tang Quyến
May be an image of text that says 'Tổ Quốc Ghi Ơn'

Xuân Vũ
R. I. P.
Tim Do 
Xin chia buồn cùng gia quyến! 🙏
Thành kính Phân ưu cùng gia đình Xin chia buồn

May be an image of 1 person and text

Nguyễn Nam
Xin chia buồn cùng gia đình 🙏🙏🙏

Minh Tran
Thành kính phân ưu !

May be an image of text

Xuân Vũ
Xin chào tay tiễn biệt NT chiến hữu đi về vùng trời bình yên.. Hẹn ngày gặp lại...
Xin chia buồn cùng gia đình!


Trung Sỹ Trung Sỹ
Thành kính một nén hương lòng biết ơn ông

Tra Truc Nguyen
R.I.P Phan Văn Phúc

Kim Nguyen
thành kinh phân ưu

Lam Duong
Nam mo a di da Phat 🙏
Cam on Anh

Vansang Nguyen
Xin chia buồn cùng gia đình


  • Reply
Châu Đoàn
Thành kính phân ưu cùng gia đình
  • Reply
  • Reply
  • Reply
Hai Sơn
Thành kính phân ưu
  • Reply
Long Vo
R.I.P
  • Reply
  • Reply
Trương Nhật Cường
THÀNH KÍNH PHÂN ƯU !!!! .
  • Reply
Mai Cho
R.I.P
  • Reply
Huong Pham
Thành kính phân ưu cùng gia đình.
  • Reply
May be an image of flower and text

Hồ Văn Thứ
Kính Viếng Hương Hồn Anh .Xin được Tiển Biệt Anh ,một mình bay về phương trời Mới...

Be Nguyen
Thanh.kink.phan.uu

Cathy Nguyen
Thành kính phân ưu cùng tang quyến. Cứ mỗi ngày 1 tin buồn

Châu Nằng
Thành kính phân ưu :
Cùng GIA ĐÌNH

Son Nguyen Van
Thành kính phân ưu cùng gia đình tang quyến
May be an image of white lily
THÀNH KÍNH PHÂN ƯU
Kính chia buồn cùng tang gia
May be an image of 1 person and text

May be an image of text that says 'KÍNH DÃNG NÉN HƯƠNG TƯỞNG NIỆM'

Nguyễn Dân Việt
Huynh Hoa Pham.
Có phải Tr/uý Phan Văn Phúc trước ở PĐ.219 Kingbee sau chuyển qua PĐ.253 Sói Thần/KĐ.51 CT SĐ.1 Không Quân không ?
Nếu đúng, anh là người bốc 21 ae (trong đó có tôi) binh sĩ TĐ.70 BĐQ/BP thoát được lúc Trại Gia Vực bị thất thủ tràn ngập 21/9/1974.
Khoảng hơn 10 ngày sau khi bị thất thủ (khoảng đầu tháng 10/1974), 21 binh sĩ được anh Phúc bốc tại khu rừng gần Dak Pek Kon Tum.
Thành kính Phân ưu.
  • Author
Hoa Pham
Nguyễn Dân Việt Đúng là anh Phúc, anh cũng là người tiếp tế cho anh em Toán 723 bị bao vây trên Bạch Mã. anh Phúc còn có tên là Phúc Dù vì trước khi về KQ anh ở ND.
Dạ anh.
Mang ơn anh Phúc.
Chào Kính.
Xin được thắp cho Anh Phúc một nén nhang lòng.

Trần Bé Ba
Từ Từ ai cũng về cát bụi . .

May be an image of 1 person and text that says '18:11 Hôm nay Gửi Yêu thích Chỉnh sửa Xóa Khác'