Friday, August 1, 2025

Hình Đại Hội 3 NKT Tháng 7 năm 1991 Houston Texas

Hàng ngồi từ trái Bùi Cường, Đoàn Hữu Định, Phạm Bạch 72, Lê Thường 71, Phan Đông 71, Lê Hoàng 11, Nguyễn Toàn 71.
Hàng đứng: Huỳnh văn Trung 71, Nguyễn Văn Hảo 72,  Đ/úy Nguyễn Xuân Thơ 72, Hùng em anh Doanh, Vũ Ngọc Doanh 71, Th/úy Nguyễn Phi Hiệp 11, phía trước Nguyễn Văn Hạnh BCH/SCT Đ/úy Phan Túc, Hàng Văn Lộc.
 
34 năm sau vẫn còn ngồi bên nhau

34 năm trôi qua và tóc nay đã đỗi màu

Nhớ ngày xưa 
 

Wednesday, July 30, 2025

NT Đoàn Kim Tuấn, CHT Đ3LL, LH Trần Nhung Nguyễn, NT/MĐ Trần Văn Trực, TP/ANQĐ/SĐND, LH Đoàn Hữu Định

NT Đoàn Kim Tuấn, CHT Đ3LL,
LH Trần Nhung Nguyễn,
NT/MĐ Trần Văn Trực, TP/ANQĐ/SĐND,
LH Đoàn Hữu Định 









 Bùi Cường, Nguyễn Văn Hảo, Đoàn Hữu Định, Phạm Bạch, NT Nguyễn Phan Tựu, Đổ Đông, Lê Hoàng, Nguyễn Toàn, Hồ Tuất Tùng, Vũ Ngọc Doanh, Phan Túc, Hàng Văn Lộc, Nguyễn Khắc Hiền, Huỳnh Văn Trung, Võ Tấn Y.

Wednesday, June 25, 2025

Ban Tổ Chức trân trọng thông báo, Vì có tiết mục đốt pháo chào đón các anh em về họp mặt nên mong anh em đến từ 10g sáng (thay vì 10:30).

Danh sách Nha Kỹ Thuật tham dự 
Đại Hội Không Quân Toàn Cầu lần thứ IV - July 2025

- LH Lưu Văn Thuần check 644 2/21/2025 $120.00 2 người
- HL Nguyễn Quang Châu 2
- LH Nguyễn Hữu Thọ 2
- LH Nguyễn Văn Mậu 1
- LH Huỳnh Ngọc Thương 1
- HL Phạm Hòa 1


Những Người Vượt Gian Khổ / Thúy Hà

Sunday, June 22, 2025

Little Saigon: Lễ Tưởng Niệm và Tri Ân Chiến Sĩ Vô Danh Việt Nam Tự Do Lâm Hoài Thạch/Người Việt


Cựu Thiếu úy Nha Kỹ Thuật Phạm Hòa (trái) và niên trưởng Võ Đại Tôn. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

WESTMINSTER, California (NV) – “Từ bao năm qua, anh em chiến sĩ vô danh VNCH âm thầm làm những việc ích quốc lợi dân, và giúp đỡ mọi người hết lòng. Nhưng hôm nay, vì vận mệnh đất nước đang hồi ngả nghiêng, nên nhân dịp ngày Quốc Hận 30 Tháng Tư, chúng tôi cố gắng tổ chức một buổi lễ tưởng niệm và tri ân những chiến sĩ vô danh VNCH và Đồng Minh cùng những đồng bào trong, ngoài nước đã và đang đứng lên chống chế độ độc tài của Cộng Sản.”

Đó là phát biểu của ông Phạm Hòa, cựu thiếu úy Nha Kỹ Thuật VNCH, trưởng ban tổ chức Lễ Tưởng Niệm và Tri Ân Chiến Sĩ Vô Danh Việt Nam Tự Do, được tổ chức vào chiều Chủ Nhật, 30 Tháng Tư, tại nhà hàng Seafood Palace, Westminster.

Nhân dịp này, ban tổ chức cũng làm Lễ Truy Điệu cố Trung Tá Nguyễn Thị Hạnh Nhơn, hội trưởng Hội H.O. Cứu Trợ Thương Binh & Quả Phụ VNCH, vừa qua đời.

Chương trình tưởng niệm và tri ân được đại diện các hội đoàn, đoàn thể, đại diện các quân, binh chủng QLVNCH, quan khách và đồng hương từ Little Saigon và nhiều nơi khác đến tham dự.

Khoảng 6 giờ chiều, hội trường có nhiều người trong màu áo trận của QLVNCH, như Hải Quân, Không Quân, Nhảy Dù, Thủy Quân Lục Chiến, Biệt Động Quân, Pháo Binh, Thiết Giáp, Địa Phương Quân, Bộ Binh, Công Binh, Truyền Tin, và những đơn vị đặc biệt, như Biệt Kích, Quân Báo, Lôi Hổ, Người Nhái, Viễn Thám, Nha Kỹ Thuật…, cùng nhiều ban ngành khác.

Trước giờ khai mạc, Ban Tù Ca Xuân Điềm và thân hữu trình diễn những bài nhạc đấu tranh, những ca khúc hát cho quê hương và những người lính chiến VNCH.

Trong lời tuyên bố lý do buổi lễ, ông Phạm Hòa cho rằng, “Để tỏ lòng nhớ ơn, và theo lời khẩn cấp của đồng bào và chiến hữu VNCH các nơi, yêu cầu ban tổ chức hãy tổ chức thêm lễ truy điệu và phủ kỳ với đầy đủ lễ nghi quân cách trang trọng ngay trong Lễ Tưởng Niệm và Tri Ân Chiến Sĩ Tự Do cho cố Trung Tá Nguyễn Thị Hạnh Nhơn, người đã được quốc gia VNCH trao tặng Đệ Ngũ Đẳng Bảo Quốc Huân Chương. Và lời yêu cầu đó, ban tổ chức khó thể chối từ.”

Cũng theo ông Hòa, “Bốn mươi hai năm qua, VNCH bức tử vì đất nước bị rơi vào tay Cộng Sản Việt Nam. Đã có biết bao nhiêu cá nhân hay những tổ chức trong nước nổi lên đòi tự do dân chủ cho toàn dân bằng đường lối ôn hòa bất bạo động, thì hầu hết bị thất bại đến 99%, và những công dân yêu nước đó đã bị đàn áp khốc liệt từ chết đến tù đày.”

Cuối cùng, ông hy vọng, “Trong quá khứ, VNCH bắt buộc phải hy sinh thua một trận trong bàn cờ quốc tế đã được sắp đặt trước. Nhưng, VNCH sẽ thắng trong cuộc chiến đánh đuổi tay sai bán nước và quân Tàu Cộng ra khỏi ra đất nước Việt Nam, đem lại tự do ấm no cho toàn dân Việt, và hùng mạnh cho Việt Nam.”

Ông Võ Đại Tôn, từ Úc sang tham dự, nêu cảm nghĩ, “Suốt cả gần một khoảng đời thanh niên, trung niên của chúng tôi, xuyên suốt gần 20 năm chiến tranh, và giờ phút này, đã có rất nhiều người hy sinh trên chiến trường. Chúng tôi, những người còn sống sót từ chiến trường và lao tù của Cộng Sản, chỉ mong muốn một điều duy nhất là được gọi là những chiến sĩ vô danh. Chớ không có tham vọng vì những hư danh, những kèn cựa tranh giành quyền lực hư vô ở cõi đời tạm dung này.”

Nhân dịp này, Dược Sĩ Nguyễn Đình Thức, đại diện Thượng Nghị Sĩ Janet Nguyễn, cũng có lời phát biểu và trao tặng bằng tưởng lục cho ông Phạm Hòa.

Thursday, May 29, 2025

NGHĨ VỀ NGƯỜI VỢ LÍNH - Võ Đại Tôn


  Đêm xứ người, trời bỗng nhiên trở lạnh. Chập chờn qua khói thuốc còn đọng lại trong căn phòng âm u, tôi nghe tiếng nấc của bà quả phụ Thiếu Tướng Lê Văn Hưng thoát ra từ cuộn băng ghi âm : “Xin mình cho em chứng kiến giây phút cuối cùng của mình...”. Một tiếng đạn nổ, khô khắc vang lên từ ống loa hay từ một thuở nào trong cơn biến loạn. Có lẽ cũng từ lòng tôi. Ngậm ngùi, tôi đứng dậy tắt máy. Nhìn ra khung cửa mù sương, trí tưởng nhạt nhòa lại đưa tôi về một vùng trời hẻo lánh Tiền Giang  với khu đồn Giồng Riềng bó rọ trong mấy vòng kẽm gai hoen rỉ và mười sáu quả lựu đạn cuối cùng. Nghĩa Quân Lê Văn Hùng và người vợ lính Phạm Thị Thàng. Hơn mấy chục năm về trước, thuở tóc tôi chưa đau từng sợi bạc. Quân ta tăng viện, chiếm lại khu đồn sau trận tiến công biển người của địch. Trong khói lửa ngập vùng, hỏa châu bừng sáng, tiếng nấc của thương binh và tiếng vặn mình của gỗ sắt hòa lẫn với tiếng nổ rời rạc của vài viên đạn gặp lửa bùng lên. Tôi nghe anh Phó Đồn cụt chân kể lại : - sau khi chồng bị tử thương, chị Thàng ôm hai con nhỏ sắp chết vì đạn địch, núp sau ụ đất với một thùng lựu đạn 16 quả. Cánh tay của người vợ lính vung lên, từng tiếng nổ ầm, át cả tiếng khóc cuối cùng của con thơ. Mười lăm quả lựu đạn vút đi, ngăn chân biển địch.

 Thùng lựu đạn chỉ còn đây một quả

Xin theo nhau cho vẹn Nghĩa chung Tình.

 Chị Thàng đã tự sát, tay ôm xác hai con trẻ đã chết, để đi theo chồng là Nghĩa Quân Lê Văn Hùng vào cõi vĩnh hằng, cô đơn, côi cút và âm thầm trong cuộc chiến. Người vợ lính đã nuôi con bằng gạo Quân Tiếp Vụ, hạnh phúc bình thường qua bữa cơm với cua đồng cá nội. Ảnh của chị đã được treo lên tại góc đường Hồng Thập Tự và Lê Văn Duyệt ở Saigon một thuở nào giữa dòng người thờ ơ qua lại. Người phụ nữ miến Nam với nụ cười đơn sơ chất phác, e ấp qua mảnh khăn rằn. Từ Bến Hải đến Cà Mau, bước chân của người vợ lính ẳm con đi theo chống khắp bốn vùng chiến thuật. Không có những móng chân đỏ hồng nhưng đã tạo nên những vần Thơ dường như huyền sử.

Tôi quay lại bấm máy. Tiếng nói của Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn vang lên qua từng loạt đạn nổ ... “Thiếu Tướng biểu y lệnh hả Chị ? Dạ, tôi sẵn sàng...”

Tôi lại tắt máy, không dám nghe nữa, có lẽ vì mặc cảm tự ti, hay thấy mình quá nhỏ bé trước những tiếng vọng anh hùng. Lại châm thêm điếu thuốc, ngọn đồi Chu Prao hiện về. Người nữ sinh sắc tộc Thái Trắng sinh tại Đơn Dương, hoa khôi Đà Lạt một thời với tên Đèo-Nàng-Hoa. Lấy chồng là Trung Sĩ Biệt Kích Trường Sơn, tên Neo Krông, da sạm đen với bắp tay cuồn cuộn như một nhánh cây rừng. Trong một lần đi toán, Neo Kkrông đã không về lại. Tặng tiền tử của chồng cho một viện mồ côi, Đèo-Nàng-Hoa đã đi tu và xin chuyển ra làm việc trong trại cùi ở Qui Nhơn. Có một lần tôi gặp lại nàng khi tôi đến thăm mộ Hàn Mặc Tử. Người nữ sinh vợ lính thuở nào như bóng của huyền thoại đã trở thành Dì Phuớc. Nhìn cặp mắt đen mà nghe cả tiếng thông reo. Bàn tay của Dì Phước Đèo-Nàng-Hoa đã bắt đầu ửng đỏ bệnh phong, sự thật hay do tôi tưởng tượng ? Khi ra khỏi trại cùi, tôi không dám quay nhìn lại, tâm hồn của người vợ lính bình thản đã nạm vàng trong khi bóng tôi bên đường chỉ là cát bụi.  Tiếng thơ của Hàn Mặc Tử lại vọng qua gió thổi rì rào : “Run như run hơi thở chạm tơ vàng”.

Tiếng của Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam trầm buồn nhưng cương quyết : “Làm tướng mà không giữ được nước được thành thì phải chết theo thành theo nước...”. Tôi nghe mủi lòng rưng rưng. Hình ảnh của người vợ lính ven sông Thu Bồn dắt con qua bao chuyến tàu chợ từ Quảng Nam ra miền Bắc tìm chồng trong tù gọi là “cải tạo”. Nước mắt âm thầm chảy xuống dặm đường oan nghiệt, chân giẫm lên sỏi đá chia lìa. Một gói đường phèn, một lon muối ớt, với tất cả tình thương mộc mạc, đơn sơ như thửa ruộng bờ đê, chắt chiu từng đồng, lặn lội gần một tháng trường gian khổ để chỉ được vài ba tiếng đồng hồ im lặng nhìn con, nhìn chồng tả tơi trong manh áo tù không án. Tù của một giai đoạn lịch sử oan khiên, tù của một chế độ bạo tàn, mà người mẹ và vợ lính không bao giờ hiểu nghĩa. Gần suốt đời cam phận bóng mờ di chuyển theo chồng qua bao trại gia binh, sinh con trong những khu đồn hẻo lánh, để rồi hôm nay bên cạnh tên cúng cơm lại bị ghi thêm hai chữ “Vợ Ngụy” ! Từ ngữ sao mà cay nghiệt, nặng trĩu hận thù!

Người vợ lính chẳng hiểu vì sao ?

Có người cầm tấm thiệp mời dự Ngày Quân Lực, mấy chục năm rồi xa Tổ Quốc, nhếch môi phán rằng : Quân với Lực làm gì nữa, phí một ngày đi chơi cuối tuần ! – Tôi cũng cầm tấm thiệp, vặn máy tăng âm cho tiếng vang từ cuộn băng bừng lên, căn phòng dồn dập tiếng đạn xa xưa ... Tôi ôm đầu, quặn đau cả lòng. Từ trong tâm tưởng, tôi nghe có tiếng bước chân âm thầm của những người mẹ và vợ lính. Phạm thị Thàng, Đèo-Nàng-Hoa... và hàng triệu bóng dáng phụ nữ Việt Nam một thời khói lửa, son sắt thủy chung, đang nhìn tôi qua màn sương lạnh. Tôi cũng nao lòng nghĩ đến những người Mẹ và vợ của các chiến sĩ kháng chiến phục quốc hải ngoại/quốc nội sau ngày mất Miến Nam, sống âm thầm cô đơn trong bóng đêm lưu vong xứ người hoặc bị đọa đày ngay trên quê hương. Nỡ nào quên tình đồng đội, quên những người mẹ và vợ lính đạm bạc, không cần lịch sử ghi danh, đã và đang khóc, thương con thương chồng cùng thương Nước với tấm lòng biển rộng trời cao ! Hình ảnh của người mẹ và vợ lính sống mãi trong Hồn Dân Tộc với niềm hãnh diện cô đơn.

Rồi một ngày không xa, tôi cầu mong sẽ được vô vàn diễm phúc đứng bên cạnh đường lịch sử vinh quang rợp bóng Cờ Vàng trên quê hương để ngắm nhìn các mẹ, các chị, các em, mỉm cười trong ân nghĩa Tình Người :

 Gặp nhau biết nói gì hơn

Cười vui trong gió tóc vờn cờ bay !

Võ Đại Tôn

CÁC ANH CÒN SỐNG MÃI…

(Kính tặng hương hồn Quý Đồng Đội Biệt Kích – NKT – đã hy sinh vì Tổ Quốc. Kính tặng Quý Niên Trưởng, Quý Chiến Hữu NKT, trong Ngày Tưởng Niệm và Tri Ân Chiến Sĩ Vô Danh – Quốc Hận 42 năm – 30/4/2017 – Nam Cali - USA).
Võ Đại Tôn (Hoàng Phong Linh)
Các Anh đã Lên Đường
Mấy mươi năm về trước.
Vì Tổ Quốc – Quê Hương
Rừng sâu Anh tiến bước.
Bao năm rồi, còn ai lội ngược
Dòng sông Đời, tưởng nhớ các Anh đây ?
Tuổi thanh xuân, trong bóng tối trùng vây
Từng Toán nhỏ, âm thầm xuyên đất địch.
Duyên hải trùng khơi hay núi đèo cô tịch
Hành trang nghèo thao thức chuyện non sông.
Nhìn mây bay ôm ấp mộng tang bồng
Hồn tượng đá thi gan cùng tuế nguyệt.
Bỏ lại sau lưng bao nỗi niềm thương tiếc
Hay kinh thành hoa lệ chốn phồn vinh.
Từng “Bóng Ma Biên Giới” giữa nhân sinh,
Anh tâm nguyện không sờn gan chiến đấu.
Nỗi đau riêng, nhớ đàn con yêu dấu
Người vợ hiền lạc lõng chốn thôn quê.
Anh Lên Đường, xuyên mấy nẻo sơn khê
Cùng Dân Tộc, mong cứu Người cứu Nước.
Dòng sông Đời, các Anh từng lội ngược
Vì Quê Hương, chân xẻ núi băng ngàn.
Niềm cô đơn thêm gánh nặng lầm than
Anh vẫn bước theo Hồn Thiêng Tổ Quốc.
Bên kia vỹ tuyến, giữa rừng sâu gai góc
Đêm thâm u mưa lũ ngút ngàn.
Sương lạnh chiều hoang
Trăng mờ biên giới.
Đường Anh đi, nẻo xa vời vợi
Vùng đất địch bủa vây.
Đã bao Anh nằm xuống, thân phủ lá cây
Nơi rừng hoang quạnh quẻ.
Máu hoen mờ , lòng son về Đất Mẹ
Âm thầm, Biệt Kích Vô Danh !
Nơi pháp trường, Anh vẫn ngẩng đầu xanh
Mong Tổ Quốc nhận hồn Anh phút cuối.
Chốn tù lao, bao ngàn ngày tăm tối
Anh lạnh lùng chôn giấu nỗi cô đơn
Vào đáy lòng, không cầu khẩn van lơn
Nuôi sức sống bằng lửa thiêng Sông Núi.
Chỉ xin nguyện làm Người Không Tên Tuổi
Lót đường đi bao thế hệ Ngày Mai !.
***
Hơn 50 năm dài
Trời hải ngoại vẫn còn tang Quốc Hận
Cờ Vàng thiêng Tổ Quốc vẫn tung bay.
Những người con Đất Mẹ tụ về đây
Tình Huynh Đệ vẫn trọn đời chung thủy.
Bao kỷ niệm chia nhau từng hương vị
Nỗi buồn - vui, qua thương nhớ mất - còn.
Xin gửi cho nhau niềm hãnh diện sắt son
Đời Biệt Kích vẫn vuông tròn Tâm Nguyện.
Phút cuối đời vẫn âm thầm tận hiến
Cùng Toàn Dân xin nối tiếp bàn tay
Vung ngọn đuốc Lửa Thiêng về Đất Tổ.
Vì Chính Nghĩa, chuyển tang thương phẩn nộ
Thành cuồng phong phăng gốc rễ tham tàn.
Một mùa Xuân đầy ánh sáng vinh quang
Toàn Dân Tộc viết ngàn trang Sử mới.
Trên đỉnh trời, Việt Nam cao vời vợi
Cùng nhân loài vui hạnh phúc ấm no.
Xin Tạ Ơn – trong hàng ngũ Tự Do
Vì Tổ Quốc – Các Anh còn sống mãi !.
Võ Đại Tôn (Hoàng Phong Linh).
 

 

VIỆT TÂN TIỄN BIỆT NHÀ ĐẤU TRANH DÂN CHỦ VÕ ĐẠI TÔN‼️


 

Điếu Văn
Tang Lễ Ông Võ Đại Tôn
Kính thưa:
- Bà quả phụ Võ Đại Tôn và tang quyến
- LM Paul Chu Văn Chi
- Chiến hữu Trần Quang Việt, chiến hữu Gia Du và quý chiến hữu thuộc tổ chức Liên Minh Quang Phục
- Ông Chủ Tịch, CĐNVTD/NSW
- Quý vị đại diện các Hội Đoàn, Đoàn Thể và các cơ quan truyền thông
Kính thư toàn thể quý vị,
Cho tôi xin được đại diện Đảng Việt Tân thành kính phân ưu cùng Bà Võ Đại Tôn và toàn thể tang quyến. Tất cả anh em đảng viên Việt Tân ở khắp nơi trên thế giới vô cùng thương tiếc và ngậm ngùi trước sự ra đi của chiến hữu Võ Đại Tôn.
Xin cho phép tôi được gọi Ông bằng chiến hữu, để tỏ lòng thương mến của những người cùng lý tưởng, cùng chiến tuyến đấu tranh cho tự do và dân chủ cho dân tộc Việt Nam. Lúc sinh thời, ông cũng vẫn thường hay gọi chúng tôi là chiến hữu dù tuổi đời có cách biệt. Rất nhiều anh em trong đảng Việt Tân đã có những kỷ niệm đẹp cùng chiến hữu Võ Đại Tôn trên các nẽo đường đấu tranh suốt hơn 40 năm qua – tôi được nhiều anh em kể trong niềm hãnh diện về những buổi tuyệt thực, biểu tình cùng chiến hữu Võ Đại Tôn; những chuyến công tác vận động đồng bào giương ngọn cờ chính nghĩa; những buổi gặp gỡ chính giới vận động cho phong trào dân chủ; những đêm dài suy tư trong Hội Nghị Liên Kết,.v.v.
Cuộc đời của chiến hữu Võ Đại Tôn là một tấm gương sáng cho tuổi trẻ Việt Nam. Sau khi vượt biển đến định cư tại Úc vào năm 1976, ông đã không chọn con đường yên thân an phận, mà đã dấn thân vào công cuộc đấu tranh dành tự do, dân chủ cho Việt Nam, dù biết rằng ông có thể sẽ phải trả một cái giá rất đắt cho sự lựa chọn này. Vào tháng 10, năm 1981, ông đã bị sa cơ tại biên giới Lào Việt, trên bước đường trở về quê hương để tham gia Kháng Chiến Phục Quốc. Vì cương quyết giữ vững lập trường không đầu hàng Cộng Sản, ông đã tuyên bố trước buổi họp báo quốc tế tại Hà Nội vào ngày 13/07/1982,
“ Tôi tiếp tục duy trì lập trường chính trị của tôi để tranh đấu cho tự do và giải phóng dân tộc”.
Sau đó, ông đã bị CSVN biệt giam hơn 10 năm tại Trại Tù Thanh Liệt, ngoại thành Hà Nội. Đây chính là dũng khí của một chiến sĩ kiên cường.
10 năm đoạ đầy của ngục tù Cộng Sản đã không dập tắt được ngọn lửa yêu nước của ông. Nhờ áp lực của quốc tế, ông đã được trả tự do trở về Úc vào ngày 11/12/1991. Một lần nữa, chiến hữu Võ Đại Tôn lại tiếp tục chọn con đường đấu tranh cho đến ngày hôm nay. Cá nhân tôi cũng đã có nhiều dịp được tâm tình, lắng nghe những tâm tư, chia sẻ của ông về những hoài bão, ước nguyện; về tình yêu thương dạt dào cho quê hương, dân tộc. Là một người đi sau, tôi trân quý những hi sinh, đóng góp to lớn của ông cho đất nước. Tôi cảm phục ý chí bất khuất của ông, sự thuỷ chung của ông với lý tưởng phục vụ cho tiền đồ của dân tộc.
Nếu nói về cuộc đời của chiến hữu Võ Đại Tôn mà không nhắc đến những đóng góp to lớn của ông cho nền thơ văn chứa đựng tình tự dân tộc là một thiếu sót lớn. Với bút hiệu Hoàng Phong Linh, ông đã sáng tác nhiều tập thơ và truyện nổi tiếng như:
- Hoa Tim
- Đêm Trắng
- Cánh Chim Bằng
- Đăng Trình
- Hồn Ca
- Lời Viết Cho Quê Hương (Năm 1979 tại Hoa Kỳ)
- Đoản Khúc Người Ra Đi (Năm 1986 tại Úc Châu)
- Hồi Ký Lao Tù Tắm Máu Đen
- Tập Thơ Tiếng Chim Bên Dòng Thác CHAMPY (Năm 1992 tại Úc Châu và năm 2000 tái bản tại Hoa Kỳ)
- Tập Truyện Chim Bắc Cành Nam (2002)
- Tuyển Tập Thơ-Văn Đấu Tranh "Tổ Quốc – Hành Trình 30 năm" (Úc Châu 2005)
Tối hôm qua, khi ngồi xuống viết bài điếu văn này, tôi có dịp đọc lại một số đoạn thơ văn của ông mà cảm nhận được vận nước nổi trôi gần 1 thế kỷ, qua những khúc quanh cuộc đời của ông. Những vần thơ, dòng chữ như trút hết nổi niềm của một tâm hồn lãng mạn, lấy quê hương làm người yêu, lấy vận nước làm hơi thở. Đêm khuya, trong thinh lắng nghe tiếng hát của Khánh Ly, về một bài thơ của Hoàng Phong Linh đã được phổ nhạc cách đây 50 năm, mà lòng không khỏi rạo rực:
“ Mẹ Việt Nam ơi, chúng con vẫn còn đây
Mang dòng họ của Lê Lý Nguyễn Trần
Mẹ dưỡng nuôi con với dòng sữa Bắc Trung Nam
Mẹ Việt Nam ơi, chúng con vẫn còn đây
Không phản bội giòng sữa thơm nuôi dưỡng
Chúng con nguyện đi dựng lại quê hương”
Hôm nay, trước anh linh của ông, chúng tôi xin được cúi đầu vĩnh biệt. Xin cám ơn ông đã để lại một tấm gương sáng, một hành trang quý báu cho những thế hệ mai sau. Chúng tôi nguyện sẽ tiếp tục “đi dựng lại quê hương”.
Nguyện xin cho linh hồn Gioan được sớm về hưởng nhan thánh Chúa.
Sydney, Ngày 29 tháng 5, năm 2025
BS Nguyễn Đỗ Thanh Phong




Wednesday, May 28, 2025

Phân Ưu Chiến Sĩ Võ Đại Tôn

 


Nhận được tin buồn

Chiến Sĩ Võ Đại Tôn

tức Nhà Thơ Hoàng Phong Linh

vừa từ trần vào ngày 23 tháng 5 năm 2025 tại Úc Châu

Thanh Thúy xin thành thật chia buồn cùng chị Võ Đại Tôn và tang quyến.




Ông Võ Đại Tôn, nhà tranh đấu chống Cộng nổi tiếng, qua đời, hưởng thọ 90 tuổi

BANKSTOWN, Úc (NV) – Ông Võ Đại Tôn, người được biết đến là một nhà tranh đấu chống Cộng nổi tiếng hải ngoại, vừa qua đời lúc 10 giờ 5 phút tối Thứ Sáu, 23 Tháng Năm, tại bệnh viện Bankstown, Úc, hưởng thọ 90 tuổi, theo nhà báo Gia Du trả lời phỏng vấn đài truyền hình Viet TV Australia hôm Thứ Bảy.

Ông Gia Du cho Viet TV Australia biết ông và một số người có mặt tại bệnh viện lúc ông Võ Đại Tôn vừa ra đi.

Ông Võ Đại Tôn qua nét vẽ của họa sĩ Chánh Hòa. (Hình: Facebook Nguyễn Vy Túy)

“Anh Võ Đại Tôn bệnh nặng trong một năm trở lại. Anh em chúng tôi thường xuyên vào thăm anh như thăm một người anh cả của chúng tôi. Chúng tôi cũng nhiều lần tưởng anh rời chúng tôi vĩnh viễn, tuy nhiên, ngày hôm qua anh em chúng tôi đã có mặt bên cạnh anh Võ Đại Tôn. Quả thật là chúng tôi không cầm được nước mắt,” nhà báo Gia Du kể. “Những gì mình biết sẽ đến thì nó sẽ đến. Tuy nhiên, có những điều mình biết chắc nó đến, nhưng vẫn không ngăn nổi cảm xúc.”

Ông thêm: “Anh Võ Đại Tôn đã từ giã đồng bào, từ giã các công cuộc đấu tranh mà anh hết lòng, từ ngày anh khôn lớn cho đến bây giờ.”

Theo trang web vietnamvanhien.org, ông Võ Đại Tôn sinh năm 1935 tại Quảng Nam, là sĩ quan cấp tá trong QLVNCH, từng được biệt phái ngoại ngạch sang nhiều công vụ dân chính tại miền Nam Việt Nam trước 1975 (phụ tá tổng trưởng Bộ Thông Tin, giám đốc công tác Bộ Chiêu Hồi năm 1970).

Sau khi Cuộc Chiến Việt Nam chấm dứt, ông vượt biển đến định cư tại Úc năm 1976 và trở về lại quê hương để tham gia Kháng Chiến Phục Quốc (qua đường rừng Thái Lan và Lào) nhưng bị sa cơ vào Tháng Mười, 1981, tại biên giới Lào-Việt.

Vì cương quyết giữ vững lập trường không đầu hàng Cộng Sản, trong cuộc họp báo quốc tế ngày 13 Tháng Bảy, 1982 tại Hà Nội, ông Võ Đại Tôn bị CSVN biệt giam hơn 10 năm tại trại tù Thanh Liệt (B-14), ngoại thành Hà Nội.

Ngày 20 Tháng Mười Hai, 1991, nhờ áp lực quốc tế, ông được tự do và trở lại Úc.

Sau đó, ông tiếp tục dấn thân phục vụ lý tưởng tự do dân chủ cho quốc gia Việt Nam, công tác khắp nơi trên thế giới, với cương vị là tổng ủy viên điều hợp trung ương của tổ chức đấu tranh Liên Minh Quang Phục Việt Nam.

Ngoài các hoạt động đấu tranh chống Cộng Sản, ông Võ Đại Tôn còn là một nhà thơ nổi tiếng về các đề tài quê hương dân tộc, với bút hiệu Hoàng Phong Linh, và là một họa sĩ.

Một trong những bài thơ của ông được phổ nhạc là bài “Mẹ Việt Nam Ơi, Chúng Con Vẫn Còn Đây,” được phổ biến khắp nơi tại hải ngoại từ mấy chục năm qua.

Các tác phẩm văn thơ của ông đã xuất bản là, trước năm 1975, “Hoa Tim,” “Đêm Trắng,” “Cánh Chim Bằng,” “Đăng Trình,” “Hồn Ca,” “Lời Viết Cho Quê Hương” (1979 tại Hoa Kỳ), “Đoản Khúc Người Ra Đi” (1986 tại Úc), “Tắm Máu Đen” (hồi ký lao tù), “Tiếng Chim Bên Dòng Thác CHAMPY” (thơ, 1992 tại Úc và tái bản tại Hoa Kỳ năm 2000), “Chim Bắc Cành Nam” (tập truyện, 2002), “Tổ Quốc – Hành Trình 30 Năm” (tuyển tập thơ văn đấu tranh, 2005, Úc). (Đ.D.)



Đại Tá Võ Đại Tôn

Trong những ngày tháng ở Trung Tâm Chiêu Hồi Thị Nghè, qua một số người bạn, tôi được biết, bên Bộ Chiêu Hồi cần tuyển dụng những người về chiêu hồi làm thuyết trình viên. Mục đích là để chính những người chiêu hồi từng là bộ đội Miền Bắc, hoặc là những người vô bưng theo "Mặt Trận Giải Phóng", kể lại những sự thực mắt thấy tai nghe bên phía cộng sản. Qua đó, quân dân cán chính của Miền Nam hiểu rõ kẻ thù cộng sản như thế nào, và biết rõ cuộc chiến đấu của người dân Miền Nam nhằm chống cộng sản xâm lăng, có hào quang chính nghĩa ra sao. Biết được tin này, lập tức tôi nộp đơn xin làm thuyết trình viên. Vì ông anh rể tôi lúc đó làm cảnh sát, phòng căn cước, từng thường xuyên ra vô Trung Tâm Chiêu Hồi chở tôi về nhà ở Võ Di Nguy Phú Nhuận, nên ông thường khuyên tôi cố gắng thi vô thuyết trình viên. Theo yêu cầu của ban tuyển dụng thuyết trình viên lúc bấy giờ, mỗi ứng viên phải thuyết trình một đề tài, trước một ban giám khảo. Tôi nhớ ngày ấy tôi chọn đề tài "Nhân Văn Giai Phẩm trên đất Bắc". Trong số những vị giám khảo ngồi nghe tôi thuyết trình hôm đó có ông Võ Đại Tôn, một người đàn ông tôi thấy có phong độ hào hoa như một tài tử xi nê. Thời điểm đó, tôi không ngờ, trong cuộc đời trôi dạt của tôi suốt mấy chục năm về sau, lại có nhiều duyên hạnh ngộ với ông Võ Đại Tôn. Và tôi có thể nói, kể từ khi đặt chân lên Miền Nam tự do, trong số những người để lại trong tôi nhiều kỷ niệm, nhiều ảnh hưởng, trên nhiều phương diện, ông Võ Đại Tôn là người đầu tiên tôi được tiếp xúc, được học hỏi, và cho đến nay, ông vẫn có những ảnh hưởng to lớn và âm thầm đối với đời sống tinh thần và lý tưởng của tôi.

(...)

Cũng vì sống ngây ngô và đam mê đọc sách như vậy, rồi một phần cũng do làm xướng ngôn viên quá thoải mái, không có đòi hỏi gì nhiều, lại không có điều kiện tiếp xúc, gặp gỡ với nhân viên của Bộ, nên tuy làm việc ở Bộ Chiêu Hồi, tôi hiểu biết rất ít về cơ cấu tổ chức và các hoạt động của Bộ. Vì vậy, khi viết đến Bộ Chiêu Hồi, nơi tôi làm việc gần 3 năm trời tính đến ngày 30-4-1975, tôi đã email cho ông Võ Đại Tôn, để nhờ ông giúp đỡ.

(...)

Vào năm 1972, Trung Tá Võ Đại Tôn biệt phái từ Quân Đội sang Bộ Chiêu Hồi và được cử đảm nhiệm Giám Đốc Nha Công Tác, thay thế Đại Tá Phạm Đăng Tấn (Đại Tá Phạm Đăng Tấn hiện nay ở Virginia, đang bệnh nặng). Cuối năm 1972, Trung Tá Võ Đại Tôn, Giám Đốc Nha Công Tác, hướng dẫn phái đoàn Hồi Chánh Viên (10 người) sang công du Thái Lan trong 2 tuần lễ để thuyết trình về Thành Quả Chương Trình Chiêu Hồi do Chính Phủ Thái Lan mời.

Nguyễn Hữu Chí

 

1977, cựu Đại Tá Võ Đại Tôn đã đứng ra lập Lực Lượng Dân Quân Yểm Trợ Phục Quốc Việt Nam tại Úc Châu và năm 1978, lập Chí Nguyện Đoàn Hải Ngoại Phục Quốc tại Hoa Kỳ và Âu Châu. Tháng 2/1981, ông tới Thái Lan để về Việt Nam qua ngả Nam Lào. 9/1981, họ đã đụng độ với địch, chiến hữu của ông là Vũ Đình Khoa bị tử thương tại dòng Thác Champy (Hạ Lào), ông Võ Đại Tôn và Nguyễn Văn Lộc đã bị bắt bởi Lào Cộng vào tháng 11/1981. Nhà nước cộng sản Việt Nam đã đưa ông ra trong cuộc họp báo quốc tế ở Hà Nội ngày 13/7/1982 trước khoảng 200 ký giả ở trong và ngoài nước, nhưng ông đã phản bác những cáo buộc rằng ông đã hành động với sự tiếp tay của Hoa Kỳ và Trung Quốc. Nhờ sự vận động của người Việt và nhất là chính phủ Úc, ông đã được thả về lại Úc ngày 11/12/1991.

Trang nhà Võ Đại Tôn

Friday, May 23, 2025

NT Võ Đại Tôn Nha Kỹ Thuật (hình mới nhất) Video và Hình Ảnh

 


Little Saigon ngày 24 tháng 5 năm 2025   
Hội Đồng Lãnh  Đạo Đại Việt Quốc  Dân Đảng  đau buồn kính thông báo đến:
Quí  Tôn Giáo , Quí Đồng Bào trong và ngoài nước
Qúi  Chính Đảng, Đoàn Thể , Hội Đoàn, Cơ Quan Truyền Thông .
Qúi  Chiến Hữu, Thân Hữu và Toàn Thể  Đảng Viên  trong, ngoài nước.
 Đồng Chí  VÕ  ĐẠI  TÔN
Bí danh LÊ MINH
Ủy Viên Trung Ương  Đại Việt  Quốc Dân Đảng
Cố  Vấn   Đại Việt Quốc Dân Đảng
Trưởng Nhiệm  Liên Minh Quang Phục Việt Nam
Đã từ trần vào lúc 10 giờ 5 phút  thứ sáu ngày 23 tháng tháng 5 năm 2025 tại Úc Châu, hưởng thọ 90 tuổi.
Sự ra đi của Anh là  mất mát lớn lao cho gia đình, đồng bào, chiến hữu, thân hữu, đồng chí. 
Chúng tôi đau buồn thông báo.  
TM  Hội Đồng Lãnh Đạo Đại Việt Quốc Dân Đảng
Cố Vấn Đoàn Chủ Tịch Đảng        Ban Giám Sát Trung Ương
THÁI HÀ
TRẦN TRỌNG ĐẠT




 







Video 1  

Video 2

Video 3  

Video 4

Video 4  

 

https://vodaitonnkt.blogspot.com

Việt Nam Văn Hiến Võ Đại Tôn Website

http://www.vietnamvanhien.org/VoDaiTonVideo.html